Lịch sử Mường Tè (thị trấn)

Thị trấn Mường Tè, cùng với hai xã bao quanh lân cận là Bum TởBum Nưa, xưa đều có chung một tên gọi bản địa (thổ âm) là Mường Bẩm[3] (hay Mương Bum, hoặc Mường Boum). Mường Bẩm là thủ phủ của châu Lễ Tuyền phủ An Tây xứ Hưng Hóa Đại Việt (Việt Nam).

Đầu thế kỷ XX, thời Pháp thuộc, thị trấn Mường Tè nằm trong khu Mường Boum châu Quỳnh Nhai tỉnh Lai Châu xứ Bắc Kỳ, Liên bang Đông Dương thuộc Pháp. Khu Mường Boum châu Quỳnh Nhai khi đó gồm các xã: Ban Nam Cao (扳南高, nay thuộc xã Hua Bum), Ta Tung (馱蹤, tức Ta Leng Po, nay thuộc Hua Bum), Ban Na Trát (扳那扎, nay thuộc Bum Nưa), Mường Boum, Mường Mò (猛摸, nay là Mường Mô).[4]

Thị trấn Mường Tè được thành lập vào ngày 13 tháng 2 năm 1987 theo Quyết định số 24/HĐBT về việc điều chỉnh địa giới hành chính một số xã, thị trấn của các huyện Điện BiênMường Tè thuộc tỉnh Lai Châu. Theo đó, chia xã Bum Tở thành xã Bum Tở và thị trấn Mường Tè, thị trấn huyện lỵ huyện Mường Tè. Thị trấn Mường Tè có 628 ha diện tích tự nhiên với 1.752 người.